-
Nguồn dự trữ giữ lại một lượng vốn đáng kể (ngoài việc tạo ra chi phí bảo trì) có thể được sử dụng tốt hơn ở nơi khác. Mặc dù dầu dự trữ có giá trị song quan điểm này đã bỏ qua chi phí ...
-
Một thách thức nữa trong việc đánh giá đầy đủ chi phí và lợi nhuận của SPR là thực tế là một số lợi nhuận của dự trữ dầu có thể là vô hình, do đó điều này rất khó định lượng.
-
Công suất hiện tại của SPR là kết quả của những cuộc đấu tranh và thỏa hiệp quan liêu hơn là bất kỳ loại “thiết kế thông minh” nào.
-
SPR như một công cụ chuyển đổi năng lượng ngay cả khi nhu cầu dầu bắt đầu giảm do một phần của quá trình chuyển đổi năng lượng thì sự kỳ vọng SPR nhất thiết sẽ mất giá trị cũng không thể đứng vững được.
-
Hiện dự báo sản lượng dầu vốn không chắc chắn. Dầu đá phiến của Hoa Kỳ, mặc dù có sự khác biệt quan trọng so với phần còn lại của lĩnh vực công nghiệp song cũng không phải là ngoại lệ.
-
Kể từ cú sốc dầu mỏ những năm 1970, thị trường dầu mỏ đã trở nên hội nhập và liên kết chặt chẽ trên toàn cầu. Một thị trường tương lai sâu sắc và có tính thanh khoản cao đã phát triển mà không tồn ...
-
Dựa trên những thay đổi này trong bối cảnh và triển vọng năng lượng, có thể đưa ra một số lập luận để cắt giảm quy mô của SPR.
-
Tốc độ tăng trưởng nhập khẩu dầu ròng của Hoa Kỳ sau năm 1970 nhanh hơn với việc Tổng thống Richard Nixon bãi bỏ hạn ngạch nhập khẩu vào năm 1973, và việc vũ khí hóa chính trị việc xuất khẩu dầu của các nước ...
-
Những điều kiện thị trường đang thay đổi này đòi hỏi phải xem xét lại các chính sách an ninh năng lượng của Hoa Kỳ và kiểm tra xem liệu SPR của Hoa Kỳ có còn “phù hợp với mục đích” dự trữ hay không.